Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 225: Gặp gỡ




“Thật không ngờ... Khục... Khặc! Ta thậm chí có may mắn gặp được cả kiếm vu cùng chiến vũ sư của Hội Sư Vương cùng một lúc...”

Che lấy vết thương đang không ngừng chảy máu nơi vai, combat deacon đến từ chính giáo Lotharingia, Rudolf • Eustach, nhìn về phía Yukina mà nói như vậy. Mặc dù sắc mặt tái nhợt, vết thương cũng không nhẹ, nhưng từ nét mặt và giọng nói của hắn, Yukina vẫn có thể cảm nhận được sự hưng phấn cùng điên cuồng.

“Kiếm vu am hiểu đánh chính diện, còn chiến vũ sư tinh thông ám sát cùng nguyền rủa, phối hợp thật nhuần nhuyễn, không hổ là bộ máy vua sư tử. Hôm nay, xem như ta đã hiểu. Nếu vậy, hôm nay chỉ tới đây thôi, lần sau, ta nhất định sẽ tự tay đánh tan các ngươi. Astarte!”

“Accept! Execute. (Tiếp nhận mệnh lệnh, chấp hành)”

Thiếu nữ tóc xanh đáp lại một cách máy móc, sau đó, một tiếng rít gần như thấy được bằng mắt phóng ra từ trong miệng thiếu nữ.

Cánh tay khổng lồ hơi mờ lại một lần nữa vươn ra từ sau lưng của thiếu nữ, chỉ khác biệt là lần này, số lượng là hai, đồng thời hình dạng cũng rõ ràng hơn. Đây là một đôi cánh tay có hình dạng như cánh yêu tinh.

“Như vậy, hẹn gặp lại, kiếm vu trẻ tuổi, cùng với chiến vũ sư đang nấp trong bóng đen. Chờ mong lần chiến đấu tiếp theo của chúng ta. Đi!”

Nghe được tiếng quát chói tai của Rudolf, thiếu nữ tóc lam lập tức hành động. Một bàn tay khổng lồ lập tức vươn ra và bắt lấy Rudolf, còn một tay khác thì vỗ mạnh, sau đó cả hai đã nhanh chóng ẩn mình vào trong bóng tối.

Vốn dĩ, nếu như là lúc bình thường, có lẽ Yukina sẽ không đuổi theo giặc cùng đường mà chạy vào trong chỗ tối. Thế nhưng lần này, Yukina với Sayaka đã phải tốn không ít sức để có thể tìm ra và vây bắt hai người, nên bây giờ, cả hai sao có thể để cho đối phương bỏ chạy dễ như vậy.

“Shishi no bujotaru, takagami no maihime ga tatae tatematsuru, kyokkō no enku, kōka no kirin, sowa tengaku to gōrai o sube, funen o matoite, yōrei meiki o itsuranuku mono nari!”

Trong bóng tối, một tiếng ngâm xướng ngân nga chợt vang lên, và ngay lập tức, một mũi tên tựa như băng tinh lóe lên lướt qua chân trời.

OÀ.. ÀNH!

Pháp trận to lớn bao phủ toàn bộ quảng trường, bất luận là Yukina, hay là Rudolf và thiếu nữ tóc lam chuẩn bị thoát đi, cũng đều bị pháp trận bao phủ.

“Cái gì!? Đây là ————”

Thiếu nữ tóc lam và Rudolf, ngay khi vừa nhìn thấy pháp trận thì đều chợt khựng lại.

Dừng lại, nhưng không phải là vì cả hai không muốn tiếp tục rút lui, mà là không thể lui được nữa, bởi vì từ trong pháp trận màu băng lam đang bao phủ toàn bộ quảng trường kia, vô số mũi tên ánh sáng đang bắn ra và giáng xuống, cảnh tượng này tựa như cả hai đang đứng giữa một cơn mưa tên.

Ngoài ra, pháp trận mà Sayaka phát ra còn khóa chặt lấy ma lực của cả hai. Trong phạm vi bao phủ của pháp trận, mọi nguồn ma lực lẫn linh lực đều sẽ phải chịu sự giam cầm, đương nhiên, trừ Yukina.

“—— Shishi no mikotaru, takagami no kennagi ga negai tatematsuru, hama no shokö, sekka no shinrö, hagane no shini o mochite, ware ni akujin hyakki o uta se tamae! (Nhân danh kiếm vu của thượng thần tối cao và nữ thần của sư tử, tại đây khẩn cầu người. Hiểu quang phá ma, thần lang Tuyết Hà. Ban cho ta thần uy sắt thép của ngươi, vì ta mà thảo phạt ác thần bách quỷ.)”

Thấy Sayaka đã động thủ, Yukina cũng lập tức hành động. Phối hợp với nhau nhiều năm, sự ăn ý của cả hai hầu như đã đạt mức hoàn hảo. Ngay khi pháp trận trên bầu trời được giăng lên, Yukina cũng lập tức niệm lên ngôn linh và giải phóng sức mạnh của cây thương mình đang cầm.

Ánh mắt lóe lên cái nhìn sắc bén, Yukina siết chặt lấy Schneewalzer và lao mình về phía phạm nhân với tốc độ chớp nhoáng.

“Bó tay chịu trói đi!!”

Chỉ tốn chưa tới một giây, Yukina đã tiếp cận với hai phạm nhân đang bỏ chạy. Quát lên một tiếng, thanh Schneewalzer được Yukina vung về phía hai phạm nhân. Lần này, cô bé không dùng đâm, mà là dùng gõ.

Duang! Duang!

Hai tiếng gõ trầm đục vang lên, cả Rudolf lẫn thiếu nữ tóc lam đều đã bị Yukina đập bay.

“Sayaka-san.”

“Biết!”

Lập tức hiểu ý của Yukina, Sayaka lập tức lao ra khỏi nơi ẩn nấp và phóng về phía thiếu nữ tóc lam.

Đột nhiên bị chặn lại, sau đó bị tập kích, rồi lại trúng đòn của Yukina, sắc mặt của Rudolf trở nên càng thêm tái nhợt. Hắn thật sự không ngờ được hai thiếu nữ có niên kỷ nhỏ như vậy lại có kinh nghiệm chiến đấu và năng lực phối hợp điêu luyện như vậy, lại càng không thể ngờ được rằng hôm nay, một tiền bối nổi tiếng trong giới combat deacon như mình lại hoàn toàn thất bại dưới tay hai thiếu nữ thậm chí còn chưa đầy 15 tuổi. Đó là còn chưa kể đến việc lúc này, hắn còn có một trí tuệ nhân tạo có thể điều khiển kenjuu phối hợp với mình.

Phải biết rằng, năng lực chiến đấu của Astarte thậm chí có thể so sánh được với những ma tộc cấp cao, nếu phối hợp với hắn, cả hai thậm chí có thể giết chết ma tộc cấp cao dễ như bỡn.

Ấy thế mà với thực lực như vậy, hắn vẫn thua trên tay của hai con nhóc kiếm vu và chiến vũ sư kia. Lúc trước, hắn vẫn không hiểu được tại sao tổ hợp kiếm vu và chiến vũ sư của Bộ Máy Vua Sư Tử lại nổi tiếng như vậy, nhưng giờ hắn đã hiểu. Đồng thời hắn cũng hiểu được Hội Sư Vương mà lúc trước hắn vốn chẳng thèm ngó tới, thực ra là một tổ chức lợi hại tới mức nào.
Chỉ là giờ, hắn không còn thời gian để bận tâm chuyện này, việc trước mắt là phải tự cứu mình trước đã.

“Astarte!”

“Accept, E ————”

Đang nói giữa chừng, thiếu nữ tóc lam đột nhiên im bặt. Bị một chiến vũ sư cận thân, đây quả thực không phải là một chuyện tốt đẹp gì.

Ngay khi vừa tiếp cận với thiếu nữ tóc lam, bàn tay có chứa nguyền rủa của Sayaka đã lập tức vỗ trúng vào ngay vị trí tim của thiếu nữ từ sau lưng. Giống như một cỗ máy đột nhiên bị cắt điện, thiếu nữ tóc lam lập tức yên lặng, hoàn toàn mất đi động tĩnh.

“Cảnh cáo lần cuối: Từ bỏ phản kháng! Đầu hàng đi! Bằng không, với tội danh tùy ý sát hại công dân hợp pháp của đảo Itogami, cho dù ngươi có là combat deacon của giáo hội Tây Âu, chúng ta cũng có đầy đủ quyền lực để trực tiếp khiến ngươi phải đền tội.”

Sayaka mặc dù thiện lương, nhưng tuyệt đối là không hiền lành như Yukina. Với tội phạm giết người, Sayaka xưa nay có thể bắt thì bắt, còn nếu đối phương liều chết chống cự, vậy cô cũng không ngại trực tiếp triệt hạ đối phương, nhất là khi đối phương còn là một nam nhân. Xưa nay, Sayaka luôn không có thiện cảm với mọi nam nhân, ừ, trừ tên biến thái nào đó.

“Ha hả? Đầu hàng? Nói đùa gì thế!!!!??? Chẳng qua chỉ là hai con nhóc ranh thôi!!!”

Bị hai bé gái ép tới mức này, Rudolf rốt cục cũng không thể nhịn được mà thẹn quá thành giận. Rú lên điên cuồng, Rudolf lao về phía Yukina và Sayaka. Mặc dù hiện tại, ma lực đã bị giam cầm, nhưng sức mạnh cơ bắp của bản thân Rudolf thì vẫn còn nguyên.

Với sức mạnh không thua gì thú nhân, Rudolf như một con dã thú bị thương, mặc kệ vết thương trên vai của mình mà lao về phía Yukina và vung mạnh chiếc rìu xuống.

“Hừ! Chấp mê bất ngộ!”

Hừ lạnh một tiếng, Sayaka trực tiếp giơ Koukarin đang trong hình dạng cây cung lên. Tay khẽ kéo một cái, sau đó buông ra. Một mũi tên ánh sáng lập tức lóe lên và bắn về phía Rudolf.

Duang ——!!!!

Một tiếng vang trong trẻo nhưng chói tai vang lên, mũi tên và rìu lớn chạm vào nhau, sau đó, Rudolf kêu thảm một tiếng. Cây rìu lớn của hắn đã bị tuột khỏi tay.

Vào lúc này, Yukina cũng đã tới trước mặt của Rudolf, trước đó, ngay khi Sayaka bắn ra mũi tên thì Yukina cũng đã bắt đầu chuyển động. Phối hợp với nhau lâu năm, những việc như thế này căn bản là không cần cả hai phải nói nhiều, thậm chí không cần hội ý trước.

Schneewalzer vung lên, mũi thương sắc bén chỉ thẳng vào yết hầu của Rudolf. Sát ý lạnh buốt từ lưỡi thương truyền vào cơ thể Rudolf khiến toàn thân hắn cứng ngắc. Hắn không hề nghi ngờ, nếu như mình dám tiếp tục lộn xộn, thì cây thương này tuyệt đối sẽ thọc xuyên cổ họng của hắn và cắt đầu của hắn xuống.

“Lãng phí một mũi tên linh lực quý giá của ta. Ta thực hi vọng có thể triệt hạ ngươi ngay tại đây và ngay bây giờ.” Hung hăng mà trừng mắt với Rudolf, rất hiển nhiên là Sayaka đang cảm thấy rất khó chịu về gã đàn ông thúi khôi ngô trước mặt.

“Tốt rồi, Yukina-chan. Giờ chúng ta áp giải hai người này về đi. Lần này chắc biến thái kia sẽ không thể nói gì được nữa rồi!”

Khi nói những lời này, giọng của Sayaka không kềm được mà toát ra chút đắc ý, bởi Sayaka thực sự rất muốn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Ye Jian. Lần này, hai chị em phối hợp với nhau tốt như vậy, trực tiếp bắt được tội phạm, nếu không cố gắng khoe khoang một chút với cái tên đó thì thật quá có lỗi với công sức bỏ ra rồi.

“Uh, chỉ là không biết Ye-sensei đã về chưa. Không biết trước đó Julia-sempai tìm anh ta là để làm gì...”

Đang nói, Yukina chợt im bặt. Sau đó, cả Sayaka và Yukina đều đồng thời quay lại nhìn về một góc tối cách đó không quá xa. Ở đó, có hai người vô cùng mạnh mẽ đang tiếp cận.

“Rác rưởi! Mặt mũi của giáo phái chúng ta đều bị ngươi làm mất hết, Rudolf • Eustach. Đối phó hai con nhóc miệng còn hôi sữa không những đánh không lại, còn để cho đối phương bắt được. Giáo hoàng đại nhân phái ngươi tới đây làm nhiệm vụ, ngươi lại ở đây làm mất mặt giáo phái chúng ta. Ta thấy ngươi tốt nhất là nên xéo về đi!”

Giọng nói vô cùng hung hăng càn quấy, người lên tiếng là một thanh niên da trắng mặc đồ bình thường, gương mặt đầy vẻ vênh váo. Tóc vàng, mắt xanh, sống mũi cao, huyết thống người châu âu điển hình.

“Jac... Jacks đại nhân? Seamus đại nhân? Hai người, hai người tại sao...”

Vốn dĩ vô cùng kiêu ngạo, thậm chí ngay cả khi bị bắt cũng không cúi đầu xuống, thế nhưng ngay khi nhìn thấy hai người thanh niên, gương mặt của Rudolf lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.

Rất hiển nhiên là Rudolf hoàn toàn không biết được việc hai người tới đảo Itogami, càng không thể biết được mục đích của hai người khi tới đây. Dù sao Combat Deacon tuy là thành viên nòng cốt nhưng cũng chỉ là cấp thấp, hoàn toàn không thể so được với kỵ sĩ thẩm phán, không biết cũng là bình thường.

“Câm mồm! Còn ngại mất mặt chưa đủ sao?”

Thanh niên áo đen khác đi cùng với thanh niên có vẻ vênh váo kia khi nghe Rudolf lên tiếng thì lập tức quát lên, sau đó hắn đưa mắt nhìn về phía Yukina và Sayaka.

Convert by: Strauss